Những ngày học đầu tiên, các chị trong lớp có vẻ mệt mỏi. Không mệt mỏi sao được, đa phần các chị em đến với lớp cũng là lần đầu tiên tiếp cận với bộ môn yoga. Đấy, chúng ta cứ nghĩ tập yoga thật buồn bèo vì toàn các động tác nhẹ nhàng cứ như là tập dưỡng sinh ấy, cứ đưa tay lên, hạ tay xuống, nâng mông lên...v.v...
Nhưng khi bước vào bài tập, chúng ta thấy toàn bộ cơ thể của chúng ta được "đánh thức", vận động toàn thân thể kết hợp với hơi thở, tập trung tâm trí. Thấy thì nhẹ mà cũng không nhẹ chút nào. Mồ hôi túa ra nhiều trên cơ thể và khuôn mặt các chị. Bước đầu cũng hơi mỏi vì các cơ khớp được kéo căng giãn, nhưng sau đó lại thấy khỏe ra. Ngày một, ngày hai, có chị cảm thấy mình cơ thể mình còn cứng, chưa vào động tác được. Như cô bé áo trắng này, học mới vài ngày đầu nhìn tư thế này chỉ ngồi...cười bảo" em chưa làm được!" Nhưng đến ngày học thứ 5, thứ 6, cô bé đã làm được, ko những làm được mà còn rất đẹp. Các chị học viên khác cũng thế. Học bộ môn HATHAYOGA tất nhiên không chỉ chú trọng ở tư thế, mà còn là cách thở, tập trung tâm trí. Vậy mới nói thực chất của bộ môn này là ĐIỀU THÂN _ ĐIỀU KHÍ _ ĐIỀU TÂM.
Nhưng nói gì thì nói, không thể phủ nhận việc lên được tư thế, vào được tư thế khiến tinh thần người học tăng thêm ý chí, luyện tính kiên trì. Bạn nghĩ xem, động tác này hôm nay ta không làm được, ta cố gắng tập cho cơ, khớp mềm ra, người ta dẻo ra, ngày một, ngày hai...dần dần ta làm được, ôi vui mừng xiết bao cho thành quả ta kiên trì học tập và rèn luyện. Bên cạnh đó, khi ta kết hợp hơi thở, biết cách thở đúng kết hợp trong lúc vận động cơ thể và hướng tâm trí mình vào trong cơ thể, tự dưng mọi áp lực dường như tan biến. Ta làm chủ được hơi thở của mình, làm chủ được hơi thở chính là làm chủ sự sống, tâm trí ta học cách tập trung, hướng vào chính hơi thở, vào bản ngã tốt đẹp của chính mình khiến Tâm ta cũng được điều chỉnh, thấy nhẹ nhàng. Ta cảm nhận được sự yêu thương, dung hòa lan tỏa khắp cơ thể, nhờ đó ta thấy tâm hồn mình như sáng trong hơn, lương thiện hơn.
Đến với yoga, ngoài đánh thức được "nội lực", sức mạnh tiềm ẩn trong cơ thể, tâm tính ta cũng dần thay đổi theo chiều hướng tích cực như thế. Tôi còn nhớ có lần thầy Nguyễn Văn Phương _ người thầy đầu tiên tôi học và nhận bằng chứng nhận hành nghề dạy Yoga đã nói : Người nào đã đến với yoga mà tâm tính còn đố kỵ thì khi tập sẽ bị "Tẩu hỏa nhập ma". Bằng trãi nghiệm của mình, tôi nghĩ thầy nói vui nhưng mà đúng. Khi ta tập yoga, ta thoát khỏi hẳn những sân si đời thường, ta yêu quý lấy chính mình và tự trong tâm tỏa ra cảm giác nhẹ nhàng, bao dung, muốn cộng hưởng tình yêu thương lan tỏa vào năng lượng nguồn vũ trụ.
Trở lại với các học viên, khó thể nói hết niềm vui sướng của tôi khi các chị tiếp thu bài học một cách nhẹ nhàng và đang dần hiệu quả. Nhìn khuôn mặt các chị thanh thoát, tôi hiểu các chị đã biết cách tập trung vào hơi thở, điều tâm. Các cơ đã bắt đầu giãn ra và vào được động tác.
Con đường đến với thành công nào cũng vậy, là con đường sỏi đá chứ không phải hoa hồng trãi dưới chân. Sự nỗ lực của các chị sẽ giúp các chị có một cơ thể khỏe mạnh, trí tuệ minh mẫn, tâm hồn thanh thản_ đó là liều thuốc bổ không thể mua được bằng tiền _ nó có được do chính sự kiên trì của chính chúng ta. Tôi lấy sự thành công của các chị và các em gái làm sự thành công của chính tôi _ bởi trách nhiệm của một người đứng lớp là có tâm với nghề và với người học. Vậy đó, cũng bởi đơn giản hơn nữa là TÔI YÊU YOGA!
Yoga Vũ Duyên - fb.com/yogavuduyen